[LONG SHARE] 27 TUỔI, TÔI CÓ QUÁ ĐIÊN RỒ KHI HỌC LẠI BACHELOR TẠI NƯỚC NGOÀI???
Sáng nay ngồi đọc spiderum bài viết của bạn Nguyễn Bảo Trung, hiện đang plan học lại Bachelor tại Áo, xin phép Trung cho chị chia sẻ bài viết này của em trên fanpage của chị, để bài viết này đến được với bạn Schofan nào đang chơi vơi... . Liệu rằng 27 tuổi có là quá muộn?
"- Trung ơi, anh du học ở Áo, thế đang Master hay PhD?
- Cả hai đều không phải, bắt đầu lại Bachelor vào năm 27 tuổi có phải là một sự điên rồ không?
Suốt 3 học kì nay, đây là câu hỏi vẫn luôn thường trực lởn vởn trong đầu của tôi, trong đầu của bố mẹ tôi, và hầu hết những người mà tôi quen biết. Dẫu biết một khi đã quyết định con đường, đã chọn lựa xong xuôi, đã đặt bút kí giấy thì việc tự vấn này là điều cấm kị. Có nhiều người mang cả câu hỏi này đi vào tận giấc ngủ, vào từng bữa ăn, và trong từng giọt mồ hôi khi đi làm thêm buổi tối. Thế nhưng giấc mơ xinh tươi không thể che lấp được sự thật phũ phàng đối với những người như tôi, những người không có khả năng gì đặc biệt.
GIẤC MƠ ĐÃ CHẾT
Sau bao nhiêu năm là một kẻ mơ màng, bay bổng, là một chàng sinh viên trường Kiến, tôi gác bỏ lại tất cả, tự lấy tay tát vào mặt mình cho tỉnh táo rồi cắn răng bắt đầu tất cả mọi thứ lại từ đầu. Có thể nói rằng, tôi sinh ra là một kẻ mơ mộng khi suốt ngày thả hồn vào những bài nhạc, vào những bức tranh vẽ; mơ mộng đến nỗi mà suốt 3 năm cấp ba không biết bao nhiêu lần tôi hỏi các bạn học của mình, khi mà tất cả mọi người đến lớp và ai cũng ôm quyển sách trên tay dù chưa đến giờ học:
- Ủa hôm nay có kiểm tra gì hả?
- Hôm nay kiểm tra 1 tiết, ông ơi là ông!
Thật sự tôi cũng không biết chắc chắn được rằng việc từ bỏ dần dần sự mơ mộng ấy là do hiện thực xã hội, hay là do sự phòng vệ cá nhân khi tôi mất đi quá nhiều thứ vì sự mơ mộng của mình. Tôi còn nhớ vào năm lớp 9, tôi đứng trước cửa phòng thi học bổng A-star của Singapore mà khóc. Tôi khóc vì cánh cửa ấy sao mà đóng kín thế, sao mà xa vời vợi thế, tôi khóc vì: Em là ai mà em đòi thi?
Đến năm lớp 11, sau khi tôi gần như từ bỏ mọi ước mơ đi du học thì bất chợt trong trường lại có suất thi học bổng A-star. Tôi chẳng hề biết bất cứ gì về việc sẽ có kì thi này lại lần nữa, cũng chẳng biết trong bài thi có gì, thể lệ thi ra sao. Trong bài thi có một câu hỏi bằng tiếng Anh rằng đối với tôi ai là người thầy/cô quan trọng nhất trong cuộc đời. Lúc ấy, tôi viết như chưa từng được viết, dằn từng nét bút vào trang giấy, viết tràn kín từng vạch kẻ, viết đến quên cả trời đất. Trong lúc tất cả mọi người viết về một câu chuyện đẹp đẽ nào đó, tôi kể về một người thầy năm cấp 2 đã biến tôi từ một tay học sinh cá biệt về lại một con người đàng hoàng, vào đội tuyển học sinh giỏi và rồi thi đậu vào trường chuyên. Tôi kể về hình xăm vẫn còn trên người của thầy như một kỉ niệm về một thời thầy cũng đã như tôi; tôi kể về những tháng ngày trốn học, về những lần xô xát và sự hối hận của tôi trong suốt quãng thời gian đó.
Và kết quả là tôi rớt một cách mãn nguyện. Tôi thà rớt còn hơn phải nói dối về một cái gì đó đẹp đẽ và nhân văn. Tôi thà rớt còn hơn là một kẻ giả tạo, là một kẻ không dám nói lên tiếng lòng của mình. Tôi mãn nguyện, bởi vì có vẻ như đã đến lúc mà tôi gạt giấc mơ của mình qua một bên và an phận với khả năng của mình. Tôi mãn nguyện ngửa mặt lên trời để nước mắt khỏi lăn trên gò má một lần nữa, vì đây là lúc tôi đặt gánh nặng tiếc nuối trên vai mình xuống, ít nhất thì mình đã cố, và không thể đạt được. Gần như lúc đó trong đầu tôi có suy nghĩ rằng việc đi du học chỉ dành cho những người thật sự giàu, hoặc những người thực sự giỏi, và tôi thì chẳng thuộc vào hai nhóm kể trên.
Năm 18 tuổi, từ một học sinh chuyên Anh khối D đột ngột chuyển hướng qua khối V cuối năm lớp 11, tôi rớt Kiến Trúc theo NV1, và vào học Quy Hoạch theo NV2. Ngành học này, đối với suy nghĩ của tôi lúc ấy, sẽ là một cái gì đó dung hòa giữa hiện thực và mơ mộng, sẽ là một nơi để tôi thỏa chí mơ mộng, sẽ là một nơi mà tôi tự cho phép mình mơ một lần nữa. Nhưng không, sự hiện thực trong các đồ án, sự chân thật trong từng nét mực, ô màu khiến tôi phải tỉnh táo, phải mở căng mắt ra để không làm điều gì gây bản thân nuối tiếc. Đối với một Quy hoạch gia, mỗi một đường kẻ, một ô màu gây ảnh hưởng cho hàng chục, hàng trăm, hàng nghìn hộ dân. Trong đầu tôi lúc ấy văng vẳng tiếng kêu khóc của hàng ngàn hộ dân "dính quy hoạch“ và hình ảnh người phụ nữ ngã quỵ xuống trong buổi công bố đồ án Quy hoạch. Đành rằng những KTS Quy hoạch thực hiện thiết kế theo yêu cầu của chủ đầu tư, của địa phương, của Chính Phủ, còn việc đền bù và giải quyết tranh chấp không nằm trong phận sự của chúng tôi, thế nhưng tiếng khóc ấy ám ảnh tôi đến nỗi mà vào ngày tốt nghiệp của khoa Quy Hoạch khóa 2012-2017, tôi trao tấm bằng Cử nhân vào tay bố mẹ mình và cầu xin ông bà cho tôi một cơ hội khác, vì tôi không thể nào trở thành một KTS Quy hoạch được.
Và thế là từ một chàng Kiến trúc sư tóc dài mượt mà, trên tay cầm cây đàn hát nhạc Pháp, tôi nhìn vào gương, nhìn vào chính bản thân mình và tự hỏi: Mày mơ đủ chưa?
Ngay ngày hôm đó, tôi cắt đi mái tóc dài của mình, rời khỏi ban nhạc, rời xa cây đàn là vật tuyệt đối quan trọng, bắt đầu đi học tiếng Đức và chuẩn bị hồ sơ. Cái lúc ấy tôi mới hiểu tâm trạng của các bạn nữ cắt tóc sau khi chia tay thế nào, nhìn từng lọn tóc dài rơi xuống phũ phàng giống như từng cơn mơ đang được rũ bỏ. Kể từ ngày hôm đó, Nguyễn Bảo Trung của sự mơ mộng đã chết, để lại một kẻ cẩn trọng trong suy nghĩ, logic trong tính toán và hà khắc đến cực đoan trong sự phát triển bản thân.
1 năm sau đó, vào một ngày đầu thu 2018, tôi bước lên máy bay rời xa gia đình, rời xa những nơi mình từng thân thuộc, rời xa ban nhạc đầy nhiệt huyết, tạm biệt 2 chú chó của mình để đến với Áo - một đất nước còn ít dân hơn Sài Gòn.
Viết đến đây liệu có bạn nào đoán được ngành tôi quyết định học là gì không?
QUYẾT ĐỊNH ĐIÊN RỒ
Từ một người học thiên về nghệ thuật, học tiếng Pháp lãng mạn, tôi đăng kí học Mechanical Engineering, ngành khó học nhất tại trường đại học nổi tiếng khó khăn nhất nước Áo, và lại còn học bằng tiếng Đức. Tôi mất khoảng 1 năm học tiếng Đức tại VN, và 1 năm học tại Áo để đạt đến C1, đủ điều kiện nhập học Đại Học.
Điên rồ ở đây nằm ở chỗ bạn học một ngoại ngữ thứ 2 nằm trong nhóm những ngôn ngữ khó học của thế giới, bắt đầu học lại Bachelor từ đầu cùng với những sinh viên bản địa chỉ mới 19,20.
Điên rồ ở chỗ trong lúc các bạn sinh viên trẻ tuổi năng động xông xáo kết nối mọi lúc mọi nơi, buổi tối party đến 2 giờ sáng nhưng 8 giờ vẫn ngồi ngay ngắn ở giảng đường, thì bạn ở tuổi 27 ngồi nhà học mãi một đoạn văn không vô nổi.
Điên rồ ở chỗ dẫu biết tỉ lệ rớt môn lên tới 97% và đã từng là vấn đề ầm ĩ một thời trên mặt báo tại Áo mà vẫn đăng kí vào học, học ngày học đêm, học vào trong tận lúc ngủ.
Điên rồ ở chỗ nhiều lúc cảm thấy cô đơn đến cùng cực vì không thể kết bạn với bất cứ một ai trong cùng khóa của mình. Trong khi những người tầm tuổi của mình họ học Master, học PhD thì mình vẫn còn ngồi đây với Đại số tuyến tính. Trong khi họ thăng tiến dần đều trong công việc thì mình vẫn sáng lên giảng đường, tối làm thêm cặm cụi. Trong khi họ leo lên những nấc thang nhu cầu thì mình vẫn phải nai lưng ra đảm bảo cho những nấc thang thấp nhất. Tôi không hiểu nhiều bạn bảo rằng đi học cùng với người nước ngoài thì người châu Á chúng ta luôn luôn vươn lên đầu lớp là các bạn học ở trường nào và lớp nào nhưng ở đây, tôi thấy tôi là người kém cỏi nhất, mặc dù ở Việt Nam học không đến nỗi tệ. Các sinh viên người Áo học cực kì chăm chỉ, đặt câu hỏi cực nhiều, cực hay và đầu tư cho việc học đến nỗi họ về đến nhà, ăn uống xong là vứt hết tất cả đấy, chui vào học tiếp. Nhiều lúc chúng ta cứ hay nói họ ở bẩn, bừa bộn và bê bối, nhưng thật ra họ ở sạch nhưng phải hy sinh thời gian dọn dẹp để tập trung vào việc học, cái mà họ ưu tiên nhất. Nhiều người bảo rằng: Tây lông học hành gì đâu chả thấy, mà thấy toàn bar bủng giật giũ cưa cẩm nhau.
Mỗi lần nghĩ đến câu này tôi lại phì cười. Nếu như bạn thấy một người 3-4 lần 1 tuần lên Bar thì có thể là đúng, nhưng đối với người chỉ đi vào cuối tuần hoặc vào "Discount day“ thì chưa chắc. Bởi vì trong tuần họ dành hết sức cho việc học và đi làm thêm, nên họ cần một thứ gì đó để xả stress, đó là cách để họ cân bằng cuộc sống của mình: Học hêt sức, chơi hết mình!
Sau khi thấy cách học và làm việc của họ thì tôi cũng không còn ngạc nhiên gì khi số lượng giải thưởng khoa học thế giới, giải thưởng Nobel cho đến tận giờ phút này hầu hết vẫn thuộc về người da trắng. Đấy là do cách giáo dục, cách học, cách vận dụng vào cuộc sống lẫn cách tư duy để khiến họ đạt đến ngưỡng cao nhất của khoa học kỹ thuật hiện nay. Lý do tại sao người châu Á thông minh mà số lượng giải/cống hiến cho thế giới không nhiều thì có lẽ nên được giải thích cặn kẽ hơn ở một bài viết khác.
KẾT LUẬN
Điên rồ thật, liều lĩnh thật, nhưng tôi nghĩ nó đáng, đáng từng đồng xu cắc bạc, từng giọt mồ hôi khi mà ta bỏ cái lăng kính màu hồng ra mà nhìn cách mọi thứ vận hành, để biết được mình còn kém cỏi, bỏ những giá trị vật chất đạt được trước kia ra để trở về là một sinh viên nghèo túng. Nhiều lúc rít vội điếu thuốc lúc giải lao giữa giờ cùng với ông bạn 30-tuổi-mới-đi-học-Đại-Học của tôi (có lẽ là người bạn duy nhất của tôi tại Đại Học bên này), mà hai thằng nhìn nhau cười trừ.
Hắn: Khó quá mày ạ.
Tôi: Thế có nản không?
Hắn: Không. Lúc tao xin nghỉ việc, bán xe, bán hết nội thất, trả lại căn hộ ở Salzburg để lên Wien, tao đã quyết tâm rồi. Nhiều lúc cũng cô đơn lắm vì không thể kết bạn giao lưu được, cũng không thể có bạn gái được. Những người tầm 19-20 tuổi thì tao không hiểu họ, và họ cũng không hiểu tao. Những người tầm tuổi tao, thì họ cần một sự vững chắc trong tài chính, chứ không phải một sinh viên năm nhất. Nhưng về lâu dài thì nó là một sự đầu tư thay đổi toàn bộ cuộc đời, khi tao có thể vinh dự viết chữ BSc sau tên, hoặc DI (Diplom Ingenieur, Kỹ sư bậc thạc sĩ) trước tên, hoặc may mắn nữa thì là Dr.-Ing (Kỹ sư bậc tiến sĩ) trước tên. Và kiến thức này, tấm bằng này nó theo tao đến chết. Tao thấy nó đáng!
Tôi đồng ý với hắn.
❤ Like page, tag và share bạn bè nhé ❤
#HannahEd #sanhocbong #scholarshipforVietnamesestudents #HannahEdSuccessfulstories #HannahEdOnlineC
同時也有20部Youtube影片,追蹤數超過19萬的網紅Pin Cheng Ji,也在其Youtube影片中提到,关注品城记FB账号→https://pcjfb.page.link/bjYi 假期除了跟家人朋友聚餐,大魚大肉之外, 不少人也會想要找個地方,跟朋友喝上幾杯。 今天,我們就給大家推荐一個 適合假期喝上兩杯的地方! 它開在一棟老騎樓上面, 整個環境古色古香,清新雅緻, 窗台正對面是一間教堂, 很適合女...
「long bar singapore」的推薦目錄:
- 關於long bar singapore 在 Scholarship for Vietnamese students Facebook 的最讚貼文
- 關於long bar singapore 在 The Ranting Panda Facebook 的最讚貼文
- 關於long bar singapore 在 食玩 Facebook 的最讚貼文
- 關於long bar singapore 在 Pin Cheng Ji Youtube 的最佳解答
- 關於long bar singapore 在 Zermatt Neo Youtube 的精選貼文
- 關於long bar singapore 在 puravida Youtube 的最佳解答
long bar singapore 在 The Ranting Panda Facebook 的最讚貼文
We checked out Butcher’s Block at Raffles Hotel Singapore recently for its Carte Blanche menu and here’s what to expect!
The restaurant also has a ala carte menu and a causal weekend lunch menu, if you are looking for a new space to check out.
long bar singapore 在 食玩 Facebook 的最讚貼文
新加坡萊佛士飯店是世界上現存為數不多的19世紀大飯店,有115間寬敞的套房,由拋光的柚木陽臺和白色的大理石柱構成,周圍環繞著茂盛的熱帶花園。
萊佛士飯店最受歡迎的 長廊酒吧(Long Bar)雖已煥然一新,不過古老的傳統依然保持著,你可以在這裡品嘗著名的原創雞尾酒新加坡司令(Singapore Sling),並且一邊吃花生把花生殼直接丟在地板上。
https://kywu.pixnet.net/blog/post/35843914
long bar singapore 在 Pin Cheng Ji Youtube 的最佳解答
关注品城记FB账号→https://pcjfb.page.link/bjYi
假期除了跟家人朋友聚餐,大魚大肉之外,
不少人也會想要找個地方,跟朋友喝上幾杯。
今天,我們就給大家推荐一個
適合假期喝上兩杯的地方!
它開在一棟老騎樓上面,
整個環境古色古香,清新雅緻,
窗台正對面是一間教堂,
很適合女孩子拍照凹造型;
而這裡的酒,也不是我們經常見到的
新加坡司令、長島冰茶之類,
而是他們自己精心調製的一些cocktail:
如薑蔥雞、九陰白骨爪……
如果你是一個喜歡酒的人,
可能會在這裡找到驚喜哦!
店鋪名稱:Kilo(騎樓店)
地址:萬福路327號二樓
電話:18928852995
人均:93
營業時間:週一至週日 20:00-次日02:00
賬單:
4杯雞尾酒——320
4個茶位——20元
合計消費:340元
吃遍广东
https://pcjgd.page.link/u9DC
跟着嘉升吃美食
https://pcjjs.page.link/rniX
跟着大秋吃美食
https://pcjdq.page.link/V9Hh
吃遍佛山
https://pcjfs.page.link/RtQw
粥粉面饭来一波
https://pcjzfmf.page.link/qL6j
吃遍珠海
https://pcjzh.page.link/29hQ
品一座城
https://pcjzg.page.link/V9Hh
吃鸡!
https://pcjcj.page.link/Tbeh
跟着品城记玩啊
https://pcjw.page.link/V9Hh
品一座城,不僅僅是美食,更是人文!
走,帶你去找好吃的!
我們的夢想,是吃遍世界上每一座城市的美食!
吃遍給廣州,再吃遍全世界!
傳統中華美食,西餐,網紅美食,平民小吃!
只要是好吃的,我們絕不放過!
想要GET更多好吃的食物,跟著我們就對了!歡迎訂閱【https://pcj.page.link/Tbeh】
你的城市哪裡好吃哪裡好玩?全在我們的原創視頻裡!
#品城記 #探店 #cocktail#雞尾酒#酒吧#騎樓
long bar singapore 在 Zermatt Neo Youtube 的精選貼文
For this video, we decided to head down to Holey Moley to tackle their 1 METRE PIZZA SOLO! Holey Moley is bar attached to a mini golf course located at Clarke Quay where you can drink and play golf to your pleasure. We heard that they offer 1 metre long pizzas from Shi Rong (@snowclock), a previous guest, and decided to head down there to try it for ourselves. Apart from Zermatt, Mervin and Rachel (@boyeon_aa), also a previous guest, tag teamed a 1 metre pizza.
Each 1 metre pizza ($58) is comprised of 3 of their smaller pizzas, meaning you get to choose up to 3 different toppings. For my pizza, I chose Cheese and Thank You, The Beeferoni and Mutherclucker, which were basically a magherita, a pepperoni and a spicy chicken respectively. They are presented atop a long wooden board that has ruler-like markings to indicate the 1 metre length.
The pizza was not thick-crusted as I thought it would be, but thin and crispy. It had a balanced ratio of sauce to toppings to crust, with none of the components overwhelming the others. The Mutherclucker came the most loaded with toppings, while the Cheese and Thank You was the simplest. Surprisingly, I enjoyed the Cheese and Thank You the most, with it being straightforward enough for the quality of the ingredients used to shine through. For a challenge, it was also the lightest, although flavour fatigue kicked in quickly regardless.
I completed this 1 Metre Pizza Challenge in just under 23 minutes. Mervin and Rachel could not in 36 minutes. Holey Moley is a great place for you to head down with a group of friends to drink, play golf and devour pizzas measured by metre rulers. If you are feeling up to the challenge, you can attempt to do it solo, although it is no easy feat. They also offer a giant Gold Impossible Burger and have many alcoholic beverages stocked. Do visit Holey Moley for a genuinely enjoyable and multifaceted experience!
Visit Holey Moley at:
3B River Valley Rd
Clarke Quay,
Singapore 179024
Connect with us!
Facebook - https://www.facebook.com/zermattneofls
Instagram - http://instagram.com/zermattneo
http://instagram.com/teegongborpi
Use code ZERMATT for 58% off ALL Myprotein products.
For those that are interested in doing ZenyumClear™️ Aligners:
https://bit.ly/zermattneo-yt
Use code ZERMATT100 for special discount!
Hair Sponsor - Toliv Salon
5 Purvis Street, #01-03, Singapore
https://www.facebook.com/tolivboutique
long bar singapore 在 puravida Youtube 的最佳解答
Purchase now:
https://cigar-bar-kl.myshopify.com/collections/kafie/products/kafie-1901-san-adres-toro
A long time coming this one, finally convinced Divya who is always behind the camera to do this review of the Kafie 1901 San Andres which we both enjoy. Check it out!
(http://cigarbar.my)
Video shot and edited by Jay Walia on a Samsung S7 Edge.
- Jay Walia & Pura Vida reviews are not affiliated with any retailers/distributors/corporations unless stated otherwise.
- The 'Pura Vida Intro' and 'Pura Vida Outro' theme are copyrighted works of original music, ©Jay Walia Music.
- All cigars for reviews are bought by the reviewer unless stated otherwise.
- All opinions expressed in reviews are personal views and cannot be argued as fact unless stated otherwise. #cigar #review #cigarreview