One Song a Day - Italian Story 意大利的故事. Chinese translation and song link below.
•
A simple love letter kind of song, I wrote primarily in English in northern Italy, everything was simple and direct. It was during a wedding party I went to in a little mountain town called Barga, where I would take short excursions everyday, taking public transport here and there, watching the world go by while collecting words that floated in the air. It might appear to be too plain and simple, but why not?
•
Italian Story
(Chet Lam)
•
From the Florence sun to the Venice moon
On and on I travel
Without you, the road is too long
Time is too slow
•
The sunflowers long for the light of the day
Reaching for something that’s so far away
To the sun they grow
To the only one they know
•
Save some sunshine, I ask the angels
For someone waiting home
I've tasted Lucca, I've savoured Rome
But I'd trade my freedom
For you and me to be close
•
You are the water of my river
You are the sun in my cathedral
You are the youth of my fountain
You are the knight of my castle
•
Questions are written in the stars
Answers are hidden on the road
Stories are the first victory of my quest
You are the last piece of my puzzle
•
我常用三種語言創作,什麼時候國語,什麼時候粵語,什麼時候英文,完全取決於我創作時即時想到的是那一種語言;這首歌在意大利北部的山城小鎮Barga用英語創作,先有文字,後有旋律;有些文字跟意思,換作中文就會顯得怪怪的,相反亦然;《意大利的故事》一切都來得很直接,生命已經怎樣也不夠長,可能有時就是需要這麽直接。
•
意大利的故事
(曲詞:林一峰)
•
從佛羅倫斯的太陽
到威尼斯的月亮
我一路前行
沒有你 路太長 時間太慢
•
太陽花盼望著日光
希望觸到遙遠的東西
只向著太陽生長
那是它們唯一知道的方向
•
我向我的天使祈禱
保守在等著誰回家的人
我嚐過路卡 我呫過羅馬
但我願以我的自由
換取我們能一起
•
你是我河流裡的水
你是我教堂裡的陽光
你是我泉源的生命力
你是我城堡裡的騎士
問題寫在夜星之間
答案隱藏在路途中
故事是我征途上第一份禮物
你是我故事裡最後一塊拼圖
•
#一日一首林一歌 #林一峰 #chetlam #travekogue #travelogue4escape
•
https://instabio.cc/ChetLamItalianStory
同時也有1部Youtube影片,追蹤數超過5萬的網紅Imagine Scent,也在其Youtube影片中提到,These are my favorite samples from the month of September. I sampled many houses this month, including House of Matriarch, Zoologist, Imaginary Author...
「where are the questions in italian」的推薦目錄:
where are the questions in italian 在 Quynh Huong Le Do Facebook 的最讚貼文
[Chia sẻ]
‘PERSONAL STATEMENT’ 🤗
– LÁ THƯ TỰ GIỚI THIỆU CỦA BẠN TIN NHÁI
Tin Nhái nhà mình đang theo học năm hai, hệ thống IB (International Baccalaureate – Tú tài Quốc tế) tại Anh. Hệ thống này, theo mình biết được áp dụng khá phổ biến tại nhiều trường quốc tế, và học sinh tốt nghiệp phổ thông trung học theo hệ thống này sẽ được dựa trên kết quả học tập để đăng ký vào nhiều trường đại học trên thế giới chứ không chỉ tại Anh. Với quy định là mỗi học sinh sẽ được nhà trường cấp cho một kết quả học tập dự kiến với điểm số tổng của các môn các bạn chọn tùy theo ngành học (theo hệ thống IB, mỗi học sinh sẽ tự chọn 6 môn học, với hai mức: cơ bản và nâng cao). Tổng điểm dự kiến này được trường đưa ra dựa trên thực lực của mỗi bạn.
Sau đó, mỗi học sinh sẽ phải tự soạn một ‘Personal Statement’ – một dạng thư tự giới thiệu, để diễn đạt vì sao mình mong muốn vào trường đại học này. Một học sinh tại Anh thông thường được chọn năm trường đại học, tương tự kiểu ‘Nguyện vọng 1, Nguyện vọng 2… của bên mình). Sau khi các trường đại học ấy nhận được các Personal Statement này, trong vòng vài tuần tiếp theo, các trường hợp nào được các trường quan tâm, các trường sẽ gửi thư lại. Có trường hợp thì thông báo nhận luôn (dĩ nhiên là với điều kiện cuối năm kết quả thực tế phải đạt hòm hòm với kết quả dự kiến); có trường yêu cầu thực hiện phỏng vấn.
Với trường hợp cụ thể của Tin, trong năm trường đã gửi Personal Statement đi, Tin được thông báo nhận thẳng vào một trường. Trường thứ hai, sau khi qua phỏng vấn, cũng được thông báo là nhận luôn. Duy có trường hợp làm Tin căng thẳng nhất, là cụm đại học Oxford, trường hẹn lên lưu lại trường trong vòng ba ngày để dự hai cuộc phỏng vấn và thi đàn cho đầu vào hai trường đại học thành viên trong cụm trường này. (À, để mình giải thích thêm về khái niệm Đại học Oxford. Oxford không phải là một trường đại học duy nhất, mà là một quần thể, gồm 39 trường đại học thành viên (tính cho tới năm nay), quây quần cùng nhau trên địa bàn trung tâm thành phố Oxford, tạo nên một thương hiệu Oxford University nhiều năm qua đào tạo ra nhiều nguyên thủ quốc gia của nhiều nước trên thế giới đó. Các đại học thành viên được gọi là các College, chứ ở Anh, College không mang nghĩa là trường Cao đẳng như ở Mỹ).
Tin Nhái nhà mình không nằm trong nhóm học sinh xuất sắc nhất của trường. Tuy vậy, việc nhờ một Personal Statement mà được nhiều trường tiếp nhận một cách nhiệt tình như vậy, nhìn theo một cách nào đó, vẫn chứng minh rằng cái Personal Statement này tương đối hiệu quả. Mình nằn nì mãi, cậu chàng mới chuyển cái Personal Statement của cậu sang cho mình xem. Mà còn mắc cỡ, nói con gửi đi hết rồi con mới gửi mẹ coi, coi như tham khảo thôi đó, chứ không phải xin ý kiến hay nhờ mẹ ‘chỉ điểm’ gì đâu, nha… 🙂
….
… Choy oy, ta nói, mình coi xong…, rụng nước mắt hết mấy chỗ, haha. Hèn chi mà ảnh hỏng ‘lụm tim’ mấy thành viên ban tuyển chọn hà!
Sáng nay Tin báo, con cũng đã qua xong nốt hai cuộc phỏng vấn tại đây rồi. Mình nói, những gì tốt đẹp nhất con đã cố gắng hết sức, và đã thể hiện được. Còn lại, mình để tùy duyên đi con.
Mình đợi con xong phần phỏng vấn rồi mới nói với Tin, cho phép mẹ chia sẻ với bạn đọc trang mẹ, về những kinh nghiệm của con khi viết Personal Statement để có được ấn tượng tốt đẹp nơi các trường, nha. Và mẹ sẽ muốn chia sẻ ngay giai đoạn này, khi hai cuộc phỏng vấn vào Oxford còn chưa có kết quả, để ý nghĩa của sự chia sẻ này nằm đúng vào tính hiệu quả của Personal Statement mà thôi. Sẽ có không ít các bạn cũng đang học IB hoặc tương tự muốn tham khảo dạng thông tin này, các bạn sẽ đỡ lúng túng hơn. Tin đồng ý.
Theo đó, Tin nói, Việt Nam mình tuy giáo trình dạy Văn nhiều chỗ cũng còn bất cập, tuy vậy, tinh thần chung: thể hiện được cảm xúc của mình vào các bài viết - là một điều con cho rằng rất hay nha mẹ. Các bạn con từ các nước tiên tiến hơn mình tới, các bạn viết Personal Statement đều rất tốt, rất chuẩn, nhưng nhiều bạn viết đọc ra trong đó thấy hơi khô khan, không ‘nhìn’ ra được đam mê của các bạn, cũng ít nhìn ra được ‘nét riêng’. Vậy, mình đoán, chính cái ‘nét riêng’ này sẽ thu hút sự chú ý của những nhà tuyển chọn, vốn phải đọc hàng trăm thư tự giới thiệu gửi về.
Tiếp theo, cần phải xác định: cảm xúc chỉ là chất dẫn, còn trong phần nội dung chính, ta vẫn phải có sự phân tích đủ sâu vấn đề mà mình quan tâm, được thể hiện theo quan điểm riêng của mình, dưới góc nhìn riêng của bản thân.
Cái kết cũng là phần không kém quan trọng, khi chốt lại vấn đề, mà vẫn thổi vào đó một chút cảm xúc. Ở đây, Tin cũng đã dùng một loại thủ pháp mẹ Tin cũng rất thích dùng… Đó là câu kết lặp lại chính cái ý mình dùng để mở đầu bài. Như vậy sẽ tạo được một dạng ‘điểm nhấn’ nhẹ nhàng, xóa mờ đi cảm giác ‘quá học thuật’ mà phần nội dung đã bắt buộc phải chuyển tải.
Để mọi người dễ tham khảo, mình xin trích đăng nguyên văn phần Personal Statement của Tin dưới đây bằng tiếng Anh nhé. Mình chuyển ngữ phần đầu và hai phần cuối, được gắn luôn vào dưới mỗi đoạn gốc. Riêng đoạn giữa quá tập trung vào chuyên môn phân tích âm nhạc cổ điển, xin phép không cần dịch phần này.
Hy vọng rằng Personal Statement này cung cấp được vài khái niệm về ‘nét riêng’ trong thể hiện, để giúp thêm cho nhiều bạn trẻ khác, trong bước đường tiếp tục con đường học tập của mình, nhé!
(12.12.2019 – QH)
---
[Personal Statement – Toai Nguyen]
[Thư tự giới thiệu vào trường đại học - Ứng viên Toai Nguyen]
At the age of 4, I vaguely remember the first time touching an enormous object that my mum called a Pi-a-no. Since then, music has become inextricably linked to my life. In the first week staying in the UK, without access to my school's piano, homesickness would have been extremely difficult to manage. Hence, the first reason why I am particularly interested in this course: Music helps me to release all of the psychological pressures and apprehensions that I have got.
(Năm lên bốn tuổi, tôi mơ hồ nhớ cảm giác được chạm tay lần đầu tiên vào một vật thể to đùng mà mẹ tôi gọi là “đàn Pi-a-no”. Kể từ ngày ấy, âm nhạc đã gắn liền với tôi như hai người bạn tri kỷ. Trong tuần lễ đầu tiên xa nhà đi học tại nước Anh, nếu không có cây piano tại trường, có lẽ nỗi nhớ nhà đã trở nên khó mà chịu nổi. Và đó cũng chính là lý do đầu tiên vì sao tôi đặc biệt quan tâm tới chuyên ngành này: Âm nhạc giúp tôi giải tỏa toàn bộ những căng thẳng và lo lắng tích tụ trong tôi).
In times of pressure, I found Chopin's Waltz op. 64 no.2 my perpetual favourite. Generally, I am interested in the piece's tempo indication: tempo giusto, which is fully contradicting; although the musicians may choose the tempo they prefer, following it strictly is a must. I wish to move towards strong analytical understandings of the piece (e.g. comparing features of the chromatic phrases on bar 13-16 and 45-48 respectively). Firstly, the second ascending chromatic phrase is faster than the first descending one, marked pìu mosso. Secondly, although both phrases diminuendo, their roles are quite distinct; the one on the first phrase combined with the cadential chords G#m6/4-D#7 emphasise the return of tempo I surprisingly when G#7 appears on bar 16 as a dominant of D#7, whereas the similar indication on the second one tends to push the piece, poco un poco rit, towards a peaceful ending, instead of preparing for another surprising event. Most importantly, the structures of these two phrases are relatively different; although the first one is properly chromatic, Chopin decided to duplicate all the notes (G#-G#-Fx-Fx-F#-F#...) in order to fulfill his progress of prolongation, whilst the second one is a non-continuous long phrase, where 2 shorter phrases (F#-G-G#-A and D#-E-E#-F#-Fx-G# respectively) are separately involved to resolve the piece at the high C#.
(Trong những lúc căng thẳng, bản Waltz op. 64 no.2 của nhà soạn nhạc Chopin là chọn lựa hàng đầu của tôi để nghe, để chơi, để giải tỏa).
(Tiếp theo là phần phân tích chuyên môn về tiết tấu, hòa âm, cấu trúc tác phẩm…)
I also love reading history and geography, and I sincerely believe that contextual knowledge (e.g. Polish Romanticism in Post-Duchy of Warsaw) and knowledge of the composer will facilitate my musical understanding. I have been asking some questions in terms of musical history, even though I do not formally study it at school. One of them, as someone raised in the non-Western world, was "Why are the most common musical indications in Italian, although German-speaking composers, such as W.A.Mozart and the 3Bs, are arguably more canonical?" In this case historical reading lead to the answer; the general influence of the Catholic church in the late Medieval and Renaissance periods is the starting point: For instance, thanks to Guido d'Arezzo, a Benedictine monk, the modern-day stave was created; early religious compositions like cantata, toccata and oratorio indubitably originated in Italy and spread throughout the West. The works of many important Italian instrumental makers in the Renaissance and Baroque periods acquired widespread fame, to say nothing of the material aspects such as the widespread adoption of Cristofori’s Fortepiano in the mid-18th century and the enduring reputation for quality of Italian instruments (such as the string instruments of Stradivari and Del Gesù). Hence, for a variety of reasons Italian musical culture came to be regarded as the standard, and Italian terminology was adopted widely. This is an elementary example of the questions about the relationships between the historical and cultural aspects of music, another reason why I chose to apply to the university's music degree.
(Tôi cũng thích đọc những tài liệu về lịch sử, địa lý và tin rằng những kiến thức về bối cảnh xã hội cũng như vị trí địa lý của một nền âm nhạc (chẳng hạn như “Âm nhạc Lãng mạn ở Ba Lan ở thời kỳ Hậu Công quốc Warszawa), thêm vào đó là sự hiểu biết về những nhà soạn nhạc nổi tiếng trên thế giới sẽ giúp việc học bộ môn Âm nhạc của tôi trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. Mặc dù không được học bộ môn này một cách chính thức ở môi trường trung học, tôi đã từng đặt ra nhiều câu hỏi về lịch sử phát triển của Âm nhạc như một sở thích của bản thân; và một trong số đó, “Vì sao hầu hết những thuật ngữ Âm nhạc cổ điển được sử dụng rộng rãi nhất là tiếng Ý, trong khi những nhà soạn nhạc nói tiếng Đức (Ví dụ như Mozart và bộ 3B) thường được biết đến rộng rãi hơn?” Trong trường hợp này, tôi tin rằng việc đọc những tài liệu lịch sử và địa lý sẽ giúp tôi đưa ra câu trả lời chính xác nhất. Thứ nhất, chúng ta không thể phủ nhận rằng tầm ảnh hưởng của Giáo hội Công giáo La Mã trên toàn cõi châu Âu trong thời kỳ Trung đại và Hậu kỳ Trung đại (Phục hưng) chính là yếu tố hàng đầu: Nhờ Guido D’arezzo, một giáo sĩ dòng Biển Đức sống vào thế kỷ 11, khuông nhạc (hiện đại) đã ra đời và dĩ nhiên trở thành một phần không thể thiếu trong môn Âm nhạc; một số tác phẩm mang tính chất thế tục tôn giáo như oratario, cantata và toccata bắt nguồn từ đất nước hình chiếc ủng (tức Italia) và được phổ biến rộng rãi ở phương Tây. Thứ hai, yếu tố làm nên sự khác biệt của Italia với các quốc gia khác đến từ những người sáng chế nhạc cụ: Xuyên suốt thời kỳ Phục hưng và Baroque, chúng ta không thể không kể đến sự phổ biến của cây đàn fortepiano được sáng tạo đầu tiên bởi Bartholomeo Cristorri di Francesco ở Italia vào thế kỷ XVIII, và đồng thời là sự trường tồn theo thời gian của những kiệt tác nhạc cụ bộ dây kinh điển được tạo ra bởi những nghệ nhân Stradivari và del Gesù. Nhìn chung, vì rất nhiều lý do mà Âm nhạc hàn lâm Italia được xem như là chuẩn mực của Âm nhạc Cổ điển (Đặc biệt là thời kỳ đầu), nên các thuật ngữ Âm nhạc cũng trở nên phổ biến theo. Đây là một ví dụ đơn giản của những câu hỏi về sự tương quan giữa các khía cạnh lịch sử và văn hóa của Âm nhạc, thêm một lý do nữa khiến tôi muốn chọn ngành học này.
I have had to carefully manage my time to study outside school and practise adequately, because the subject is not available in my school. Before arriving in the UK, I was managing the Secondary school's Music club; since being here, I have had the opportunity to perform several times a year including a graduation ceremony at Oxford Town Hall, as well as playing in the Community's programmes back in my home country during the Summer holidays. Wherever I go, the enormous object that I vaguely remember my mum called a "Pi-a-no" at the age of 4 will never be separated from me.
(Tôi đã phải xoay sở thời gian khá vất vả để vẫn theo học Âm nhạc bên ngoài cũng như luyện tập Âm nhạc được đường hoàng, bên cạnh đảm bảo học tốt các môn chính thống tại trường (vì môn Âm nhạc không có trong danh mục các môn học thuộc hệ thống IB ở trường tôi). Trước khi đến Anh, tôi từng có thời gian làm quản lý Câu lạc bộ Âm nhạc ở trường cấp 2; và tôi đã có cơ hội biểu diễn nhiều hơn khi đặt chân đến Vương quốc Anh – chẳng hạn như tại Lễ tốt nghiệp của khóa các anh chị năm trước vào năm ngoái, và tôi cũng biểu diễn trong một số chương trình tại quê nhà Việt Nam của tôi trong những ngày nghỉ hè. Dù ở nơi nào đi chăng nữa, cái vật thể to đùng mẹ tôi từng gọi là “đàn Pi-a-no” trong trí nhớ mơ hồ của tôi ở cái tuổi lên bốn năm nào sẽ không bao giờ tách rời khỏi cuộc đời tôi).
_****_
😊 Đi kiếm hình gắn vô bài viết này, ra mấy tấm hình cũ thấy thương quá... Hình đầu là những ngày đầu tiên ảnh mô tả "mơ hồ nhớ vật thể to đùng mà mẹ tôi gọi là 'Đàn Pi-a-no'" đó. Hình tiếp theo là đúng cái năm ảnh bắt đầu học nhạc, năm 4 tuổi. Hình 3... khỏi giải thích rồi. Bây giờ của ảnh và mẹ, toàn chụp màn hình lúc mẹ một đầu con một đầu thế giới không hà... 😊
where are the questions in italian 在 Teerada - travel & lifestyle Facebook 的最讚貼文
"ไปคนเดียว ใครถ่ายรูปให้?"
(Eng Below)
คำถามยอดฮิตมากๆจากคนที่เห็นแพทอัพรูปตัวเองตอนทริป #62DaysTeeradaInEurope แบบไม่ใช้ selfie stick คำตอบคืออออออออ!!
ตอบ: Strangers!
หลายคนอาจจะเขินอายในการให้คนแปลกหน้าถ่ายรูปให้ แต่ขอบอกเลย ถ้ามัวแต่อายจะไม่มีรูปนะคะ เพราะการไปเที่ยวคนเดียวหนึ่งในสิ่งสำคัญคือ ด้านได้อายอดค่ะ
ติดตามผลงานรูปจากฝีมือ "ช่างภาพแปลกหน้า" ทั้งหมดในอัลบั้มด้านล่างนี้เลยค่ะ
ความท้าทายและสิ่งที่ได้เรียนรู้จากการใช้บริการช่างภาพแปลกหน้ามีดังนี้
1. You have only 1-2 shots! (best case, you might get 3!)
การที่เราจะยื่นกล้องให้คนแปลกหน้านั้น คุณจะได้รูปเพียง 1-2 รูปเท่านั้นนะคะ (โชคดีอาจเป็น 3 รูป)
นั้นก็แปลว่า ก่อนจะยื่นกล้อง คิดท่าโพสตัวเองในหัวให้เรียบร้อยนะจ๊ะ
แล้วก็คิด Composition รูป แบคกราวคร่าวๆไว้เลย ถ่ายรูปแบบไม่มีตัวเราไป 1 แช๊ะ และพอตอนขอให้คนอื่นถ่ายให้ เปิด Ref แบคกราวให้ดูเลยค่ะว่าเอามุมนี้นะ 5555
2. Do not lose sight of your camera
ก่อนจะยอมปล่อยมือจากกล้องของตัวเอง ดูลาดเลานิดนึงว่า เอ๊ะ น่าจะไม่ใช่โจรเนาะ ทั้งนี้ก็ไม่มีทางรู้ 100% หรอก วิจารณญาณล้วนๆ
พอคิดว่าคนนี้แหละไม่อันตราย และอย่าลืมคิดรูปภายในหัวตามข้อ 1 จะได้ไม่ต้องไปยืนงงๆคิดท่าโพสสด แล้วเผลอลืมดูกล้อง
ความจริงก็มีรูปที่แพทไม่มองกล้องนะ แบบอยาก candid shot เผลอๆ หรือหันหลัง แต่กรณีนั้นก็คือเราต้องมั่นใจแล้วว่าคนคนนั้นเชื่อถือได้ อย่างของแพทก็คือพนักงานmuseum
3. Other tourists also need photos!
สิ่งที่มักจะเกิดขึ้นคือ นักท่องเที่ยวคนอื่นๆเห็นเราถือกล้อง ก็ชอบให้เราถ่ายรูปให้ หลังจากนั้นคือจังหวะของเราแล้วค่ะ ขอให้เขาถ่ายกลับบ้างเลย
4. Your stranger-photographer might end up being your friend of the day
หลายครั้งกับการที่แพทขอให้คนถ่ายรูปให้ กลายเป็นจุดเริ่มต้นของบทสนทนาว่า ยูมาเที่ยวคนเดียวหรอ มาจากประเทศอะไร บลาๆๆ ซึ่งทำให้เราได้เพื่อนใหม่ เป็นเพื่อนต่างวัย ต่างชาติเพิ่มขึ้น
มีตอนนึงแพทนั่งอยู่กับลุงสูงวัยบนม้านั่งยาวๆ ด้านหน้าเป็นทะเลสาบ แพทก็เลยขอให้คุณลุงถ่ายรูปหนูยืนริมน้ำให้หน่อยค่ะ สุดท้ายก็เลยได้นั่งคุยกันยาว คุณลุงเป็นคนอังกฤษมาเที่ยวทุกปีกับภรรยา ระหว่างนั้นคุณลุงนั่งรอภรรยาเดินช้อปปิ้งอยู่จึงนั่งคนเดียว
และอีกมากมายของการขอให้ถ่ายรูปให้เป็นจุดเริ่มต้นของบนสนทนา เช่น ครอบครัวจากอเมริกา สาวเกาหลี แก๊งสาวๆออสเตรเลีย หนุ่มเจ้าของร้าน Antique คุณหมอชาวอิตาลี หนุ่มจาก Slovenia คู่รักสูงวัยชาวจีน ทัวร์ไกด์ แม้กระทั่งนักท่องเที่ยวบางคนเห็นว่าเราเคยขอให้เขาถ่ายรูปให้ พอเดินไปเที่ยวทางเดียวกันหรือเจอกันอีก เขาก็เข้ามาถ่ายให้เองเลยโดยที่เราไม่ต้องขอ
บางคนหลังจากแค่แพทขอให้ถ่ายรูปให้ ก็สามารถพัฒนาบทสนทนาไปถึงโต๊ะอาหาร ไปกินข้าวด้วยกันต่อได้
ไปคนเดียวก็อย่างงี้แหละ สนุก!
*รูปหลุดๆเด๋อๆก็มี อย่างเช่นรูปสุดท้ายของอัลบั้มนี้ 555
------------
Being a Solo-Traveler, who took my photos?
Is one of the most frequently asked questions as people saw me uploading my own photos without using the selfie stick! So who took these photos?
The Answer is : Strangers!!
Some people are shy to ask others, especially, strangers…. But oh well, if you don’t ask, you don’t have photos of yourself while solo travelling ☺ It’s worth the memory!!
(This album contains photos from the stranger-photograper)
Here are some challenges and key findings of “asking strangers to take a photo for you”
1. You have only 1-2 shots! (Best case, you might get 3!)
Mostly when you hand your camera to a total stranger, you will get 1-2 photos only.
That’s mean before you ask someone to take photos for you, be sure you have the pose you will do on your mind, as well as, the composition. Once you are ready, take a snap of the ideal photo you want, politely show it as reference to the stranger that you want this composition and background and SNAP!!
2. Do not lose sight of your camera
Try to evaluate your complete stranger-photographer to make sure that he/she is someone you can hand your camera to, frankly, someone who isn't going to run away with your camera. However, I cannot say you can be 100% sure if the person is trustable, so I mostly trust my own instinct.
When you find your photographer, do not forget no.1, think of the pose idea before the shooting, so that you won’t be struggling to find the perfect posture and lose your sight of your camera.
There are times when I want some candid shots as well hahahaha, how? This I have to find someone who I think would be safe for me to turn away and let him/her handle the camera. Once I let the museum’s staff took the photo behind me.
3. Other travellers also need photos!
What often happened were other travelleres seeing me holding my camera so then would ask me to take a photo for them. It always comes with a chance for me to ask them back.
4. Your stranger-photographer might end up being your friend of the day
Many times asking a complete stranger to take a photo for you is a beginning of something else. “Are you travelling alone?” “Where are you from?” etc. It is a beginning of a short conversation that might give you a new friend.
Friends from different generation. Friends from different culture.
Once I was sitting on a bench with this aged English man. In front of us was a lake in Milan. I eventually asked him to take a photo of me by the river and that’s the beginning of a warmth conversation. He told me about his trip, his wife and how they would always come there every year.
Various kind of people I talked to: American family, Korean girl, girls from Australia, Italian guy who owns an Antique shop, Italian doctor, A guy from Slovenia, a couple from China, and the tour guides.
These moments sometime lead to dining table where we would continue the conversation during meal ☺
Though traveling alone, you won’t get as many photos as if you were traveling with friends, but traveling alone gives you something new, something unexpected!
*Remark, some of the photos are good and some are very funny, such as the last photo hahahahaha
where are the questions in italian 在 Imagine Scent Youtube 的最讚貼文
These are my favorite samples from the month of September. I sampled many houses this month, including House of Matriarch, Zoologist, Imaginary Authors, Parfum Dusita, Initio Parfum Prive, and many other brands. All the fragrances mentioned in this video are ones that I’ll inevitably buy. They are very phenomenal fragrances, ones that everyone must check out.
FRAGRANCES MENTIONED
- Yesterday Haze by Imaginary Authors- This is a very rich fall fragrance with a sort of dry texture. It really reminds me of smelling pages of an old book. An artistic masterpiece for this year’s cooler months.
- Cape Heartache by Imaginary Authors- Opens up with one of the most beautifully delicious strawberry note that I’ve ever smelled. Delectable, alluring, and very pleasing.
- Absolute Aphrodisiac by Inito Parfum Prive- Most sexual vanilla. Dirty and confident, this scent evokes a pure primal instinct within all of us. Main notes of Vanilla and Musk, make up this unique concoction.
- Magnetic Blend 7 by Initio Parfum Prive- Straight up Musk. The Musk smells a tad bit dirty, reminds me of a wild man, like Tarzan. If Tarzan had his own scent. This would be it.
- Ivory Root by Xerjoff- Vanilla for the modern man, very sexy and inviting. Easy to wear and easy to please. Vanilla mix with subtle spices and woods. You’ll struggle to get a negative comment with this.
- The Maj by House of Matriarch- Hard to describe, it’s very aromatic and extremely well blended. Best way to imagine is to picture a heavy rain on a mildly dense green forest. It’s rich, herby, and enticing.
- Melodie De L’Amour by Parfum Dusita- Gorgeous white floral scent. Strong in jasmine, reminds me of authentic Thai jasmine rice. Deliciously sweet and soft, much like laying in a bed of white flowers.
HONOURABLE MENTIONS
Zoologist- Macaque, Nightingale
Imaginary Authors- Memoir Of A Trespasse,- Bull's Blood
Parfum Dusita- Issara
Guerlain- Cuir Beluga, Spiritueuse Double Vanilie
O'driu- Italian Angel
Parfumerie Generale- Praline De Santal
Initio Parfum Prive- Mystic Experience
House of Matriarch- Destiny, Bohemian Black
WHERE I GOT THESE FRAGRANCES
Initio http://www.ausliebezumduft.de/
Imaginary Authors https://www.imaginaryauthors.com/
House of Matriarch https://www.matriarch.biz/
Others http://www.luckyscent.com/
PHOTO OF NOTES
https://www.fragrantica.com/
MUSIC BY- Jordyn Edmonds
https://soundcloud.com/jordynedmonds/puppet
WHERE I GET MOST OF MY SAMPLES
http://www.luckyscent.com/
https://www.scentsplit.com/
SUBSCRIBE FOR MORE AWESOME REVIEWS
https://www.youtube.com/c/imaginescent
MY YOUTUBE SETUP
Samsung Galaxy S7 Edge http://amzn.to/2e1HX9J
Digiant Smartphone Tripod http://amzn.to/2eeC4FH
FLFLK Smartphone Gorilla Pod http://amzn.to/2e9UOdJ
Lavalier Lapel Microphone http://amzn.to/2e6gGCh
Filmora Video Editing Software http://filmora.wondershare.com/
CONNECT WITH ME ONLINE
https://www.facebook.com/imaginescent/
https://twitter.com/TimmyVangtan
http://www.fragrantica.com/member/1013058/
Stay tune each week for more fragrance reviews, house reviews, first impressions, top 10's, and other awesome fragrance related content. Feel free to contact me anytime with any questions, suggestions, or feedback. I have try my best to get back to you in a timely manner. Thanks for watching!